Trong tình hình hiện nay, sự căng thẳng giữa Việt Nam và Trung Quốc càng lúc càng lộ rõ. Sự yếu thế không bắt nguồn từ tương quan lực lượng mà từ thái độ lập lờ, co ro cúm rúm của đảng Cộng Sản Việt Nam. Họ muốn gì khi khi có thái độ như vậy? Lập luận vì “hòa bình và ổn định để cùng phát triển” không thể nào biện minh cho thái độ lập lờ đó và bây giờ lại nãy sinh ra cái khái niệm mơ mơ hồ hồ nữa “niềm tin chiến lược” chẳng những không giải quyết được gì mà còn làm lộ rõ thêm một hành vi mà Những Người Trái Ý chính quyền cộng sản gọi là bán nước. Thực ra, thì cho kẹo CQCS cũng không dám công khai bán nước, dù Tàu khựa rất muốn mua.
Thế thì là cái gì? Chẳng có gì cả? Cộng sản Việt Nam muốn “thiên thu trường trị”. Mà muốn vậy thì chỉ còn một chỗ nương tựa duy nhất là Tàu Cộng. Chỉ có như vậy chúng mới có hành loạt những hành động như dưới đây.
- Sửa đổi Hiến Pháp 1992 để khẳng định vị trí độc tôn của CS trong sinh hoạt chính trị.
- Ngăn trở dự thảo luật “Biểu Tình” để giới hạn tối đa những phản ứng của nhân dân về mặt luật pháp trong việc phản đối những hành vi xâm phạm chủ quyền đất nước của Tàu.
- Trấn áp thẳng tay các thành phần chống đối Tàu cộng bất kể kẻ đó là ai. Nhân dân trong và ngoài nước, kể cả đảng viên của chúng.
- Phó mặc nền kinh tế tụt dốc, thậm chí còn làm cho tụt dốc thêm. Nợ nước ngoài lút đầu vẫn cứ vay thêm để làm công tác “dân vận” nhằm mục đích đánh lạc hướng
- Vận dụng hết công suất hệ thống tuyên truyền nhằm bôi nhọ những người Yêu Nước và bưng bít thông tin.
- Để cho bọn “đặc tình văn hóa” của Tàu Cộng thao túng trong các lĩnh vực văn hóa, tâm linh. Từng bước hủy hoại những công trình mang tính lịch sử. Phổ biến hình ảnh, cờ xí và các loại hình văn hóa Trung quốc cả trên bình diện nhỏ nhất.
Cuối cùng, từng bước khẳng định khái niệm “quân đội trung thành với đảng”, nhằm mục đích biến quân đội thành một đám lâu la như Tàu Cộng biến hồng quân Trung Quốc thành những kẻ bạo tàn với sự kiện Thiên An Môn ngày 4/6/1989. Việc đưa Sĩ Quan cao cấp sang Tàu tập huấn phải chăng là để học tập kinh nghiệm này, vừa để trấn áp một cách bạo liệt những phản ứng của nhân dân, vừa để tránh những sự kiện quyết tử của QĐND Việt Nam như cuộc chiến 1979 hay ở Trường Sa và đảo Garma.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét