Per Mrs. Tân, “On February 24, 2013, my son (Dung) and I arrived at Xuyên Mộc to visit Mr. Hải. This is the second time we arrived at Xuyên Mộc and also the first time since the lunar new year.
Lt. Col. Vu Quang Thông (officer of camp K3) has prevented me to meet Mr. Nguyễn Văn Hải, he only allowed my son to meet Mr. Hải. When I asked the Lt. Col. “why”, he simply said he was just following the orders of the camp supervisor“.
According to Mrs.Tân, the police here are afraid of information being posted onto the internet. The information from the last visit was posted on the internet and that has caused the police to encounter difficulties with superiors and the public opinion. Especially, relatives of those detained in camp Xuyên Mộc are enthusiastic, because previously they fear the police, now with internet communication, the police are afraid of people.
Mrs. Tân said: “Then he picked up the phone and called the other officers to supervise the visit. About 10 minutes later, Maj Nguyễn Ngọc Hữu came and talked to Lt. Col. Vu Quang Thông. This officer then stepped through where we were sitting and loudly told me: ' you are not allowed to visit, understood!? Last time with flexibility we allowed you to visit. However, you posted things on the internet about us and I had my behind chewed for a few days. Therefore, this time you are now allowed to visit, understood? All magazines and writing stuff must be reviewed and approved by the Superintendent. Otherwise, it will not be delivered to the prisoner, understood?
I replied: ' Excuse me! You are about as old as my son. However, you kept shouting at me “Understood! Understood!“. I'm not deaf so you should stop raising your voice at me.
Official Hữu said: '' I just explained the regulations for you“.
I interrupted him: ' Lt. Col. Vu Quang Thông explained clearly and fully for me already, I don't have any questions for you. Therefore you do not need to say or explain to me with that tone. Even if I asked for your help, you shouldn’t raised your voice at me.
Official Hữu said: “I’m telling you! last time we allowed you to visit with flex policy, only one visit per month!”
I said: ‘What are you talking about? Official Thông just explained to me regarding the policy of the new year visit. The new year visit is a special visit and it is not counted as a regular visit. So what flex policy are you talking about? The camp and you did not grant any favor at all”.
He immediately told my son to get in with the stuff we brought and not wasting time.
(The following are personal things Mr. Hải brought with him though many camps including camp Bố Lá, However, when Mr. Hải arrived at camp Xuyên Mộc, the camp Superintendent did not allow him to have them. They told his family to take them home”)
Mrs Tan said the meeting between the father and son took place as follows:
'Mr. Hai informs his son that he needs to continue fighting for the right to send articles and books on the law for him. Because so far they are holding him in an isolation cell for about a month, however, they only gave him 3 Nhân Dân newspaper.
Mr. Hải said: ' I was in several prisons throughout 5 years now and these things come with me (old newspapers, warm clothes, blankets and towels, plastic buckets and plastic ca ...) from one camp through another without any problem. But in this camp, they forcefully made my family to bring all these home and that is downright ridiculous '.
Mr. Hải adds: ' in article 15 of the prison rules, it allows inmates the right to have newspaper and pen/paper to study, listen to radio stations 2 times a day, and read magazines. When I arrived at this camp, they blatantly stripped these rights. When asked for a copy of the rules and regulations of this camp, they did not give me any. So far I have repeatedly made written petitions, however, the camp supervisor did not reply. If this condition remained the same during my time in this camp (Xuyên Mộc) I will write another petition to the higher up - Viện Kiểm Sát (the Prosecution Institute) about this violation against the laws. According to the regulations of the State and the legal text, the lower level agencies must not conduct in contrary to the provisions of the text at the higher levels. For example the Ministry of public security gave the prison benefits pursuant to the custody of the Ministry of public security. Therefore, this camp must not issue their own rules against the higher rules and take away my rights'.
Mrs Tan said: 'Mr. Hai told our son (Dung) that he needs to communicate the details of his condition with the lawyers and legal consultants and arrange for the petition to the Procurator to proceed as soon as possible. And he needs to inform the public regarding this human rights violation (International Covenant on human rights) as they (the camp police) discriminated against him in this camp.
Therefore, after the appellate court decision to sentence him with 12 years unjustly and falsely, Mr. Nguyễn Văn Hải - the prisoner of conscience still suffers blatant discrimination and unwarranted mental terrorism in detention'.
Mrs Tan also said, in response to the leak of information to the public that Mr. Hai did not get any kind of news including the news from the loudspeakers of the detention camp, then today, they put a TV in his room, but the TV only has sound and no images, and the sound is only heard twice a day, with remote control stations operated by the camp supervisors.
Exclusively for his personal belongings that they have returned home, many of which are blank notebooks and pen. This demonstrates that Mr. Hai bought notebook and pen when he moved from one camp to another. However, the camp police confiscated these materials and did not allow him to use.
H.V.
Source: http://www.vrnews.org/2013/02/camp-xuyen-moc-retaliates-ieu-cay.html
* Xem thêm:
Trại giam Xuyên Mộc đối phó với với gia đình Điếu Cày, công an tiếp tục vi phạm nhân quyền
VRNs (27.02.2013) – Bà Rịa Vũng Tàu – Đầu năm âm lịch Quý Tỵ, gia đình ông Nguyễn Văn Hải – Điếu Cày bị quản giáo và giám thị trại giam Xuyên Mộc gây khó khăn, không cho bà Dương Thị Tân gặp ông Hải. Bà Tân kể: “Ngày 24 tháng 2 năm 2013. Đó là lần thứ hai, tôi cùng cháu Dũng đi đến trại giam Xuyên Mộc để thăm gặp ông Hải và là lần đầu tiên sau tết. Trung tá Vũ Quang Thông (cán bộ tiếp dân trại K3) đã ngăn cản không cho tôi vào gặp ông Nguyễn Văn Hải mà chỉ cho một mình cháu Dũng vào thăm gặp. Khi hỏi tại sao, thì ông Thông chỉ trả lời là làm theo lệnh của giám thị trại”.
Bà Tân cho biết, các viên công an ở đây rất sợ thông tin lên mạng. Kỳ thăm trước tết về, mọi thông tin đều được bố cáo cho mọi người biết, đã gây ra cho họ gặp không ít khó khăn với cấp trên và dư luận, nhất là thân nhân của những người bị giam tại trại Xuyên Mộc đã thấy hả lòng hả dạ, vì trước đây chỉ có dân sợ công an, bây giờ với thông tin internet thì công an phải sợ dân.
Bà Tân kể: “Sau đó ông Thông nhấc điện thoại lên gọi cho một cán bộ khác đến để giám sát thăm gặp. Khoảng 10 phút sau, thiếu tá Nguyễn Ngọc Hữu đến và người này nói chuyện với ông Thông. Rồi cán bộ Hữu này bước qua chỗ hai mẹ tôi đang ngồi và lớn tiếng nói với tôi như sau: ‘chị thuộc diện không được thăm gặp, rõ chưa!? Lần trước chúng tôi đã linh động cho thăm gặp mà chị còn về nói này nọ làm tôi bị chửi mấy hôm nay. Lần này thì chị không được thăm gặp nữa, rõ chưa!? Những cái đồ như sách báo bút viết nếu ban giám thị chưa duyệt đơn thì không được gửi, rõ chưa!?’
Tôi trả lời: ‘Tôi xin lỗi chú, chú chỉ đáng tuổi con tôi thôi. Mà chú nói chuyện một điều rõ chưa, hai điều rõ chưa. Tôi không điếc nên chú bỏ ngay cách nói chuyện như vậy đi’.
Cán bộ Hữu lại nói: ‘Tôi giải thích cho chị rõ quy định’.
Tôi ngắt lời: ‘Từ nãy đến giờ ông Vũ Quang Thông đã giải thích rõ và đầy đủ, tôi không có thắc mắc gì thì chú cũng không cần phải nói lại hay giải thích lại với tôi cái giọng đó’.
Cán bộ Hữu nói: ‘Tôi nói cho chị biết, lần thăm gặp trước (trong tháng 2) chúng tôi đã linh động cho chị thăm gặp, một tháng chỉ thăm gặp một lần thôi’.
Tôi nói lại: ‘Chú nói thế nào chứ? Cán bộ Thông vừa giải thích với tôi về việc thăm gặp trong những ngày tết là theo quy định của nhà nước và của trại giam được thăm gặp đại trà nên không được tính như thăm gặp hằng tháng bình thường. Giờ chú lại bảo là linh động là linh động kiểu gì? Trại giam và cán bộ có cho thêm cho bớt tôi một lần gặp nào đâu?’
Tay cán bộ này vội kêu cháu Dũng xách đồ vào trong để thăm gặp mặt chứ không đứng nấn ná lại lâu hơn”.
(Dưới đây là những vật dụng đã theo ông Hải qua các trại tạm giam đến trại giam Bố Lá, nhưng đến trại Xuyên Mộc thì quản giáo và giám thị không cho mang vào, mà bắt thân nhân phải mang về nhà”.
Bà Tân cho biết cuộc gặp giữa cháu Dũng và ông Điếu Cày diễn ra như sau:
“Ông Hải thông báo cho cháu Dũng biết rằng cần phải tiếp tục đấu tranh để gửi báo chí và sách luật vào cho bố. Vì hiện tại họ đang biệt giam ông một mình một khu trại giam và cho đến nay đã 1 tháng ở Xuyên Mộc mà họ chỉ phát cho ông 3 tờ báo Nhân Dân.
Ông Hải nói: ‘Tôi ở trong nhiều trại giam trong suốt 5 năm nay và những đồ vật đi theo tôi (báo cũ, quần áo ấm, chăn và khăn, ca nhựa và xô nhựa...) từ trại này qua trại khác không trại nào không cho mang cả. Nhưng ở trại này lại gom tất cả lại bắt trả về gia đình là điều hết sức vô lý’.
Ông Hải cho biết thêm: ‘Trong 15 điều nội quy trại giam có những điều cho phép người tù có quyền có sách vở giấy bút để học tập, nghe đài 2 lần một ngày, và đọc sách báo tạp chí. Khi bố vào trại giam này thì họ ngang nhiên tước bỏ quyền lợi đó, khi được yêu cầu đưa cho bản quy định trại giam thì họ không hề đưa cho tôi bất kỳ quy định nào. Cho đến nay đã nhiều lần làm đơn nhưng giám thị không phúc đáp. Nếu trong thời gian trại giam (Xuyên Mộc) vẫn giữ nguyên tình trạng này thì tôi sẽ làm đơn lên Viện Kiểm Sát vì đã vi phạm quy định về việc ban hành văn bản quy phạp pháp luật. Theo quy định của nhà nước và các văn bản quy phạm pháp luật ở cấp thấp hơn không được phép trái với quy định của các văn bản ở cấp cao hơn. Ví dụ như bộ công an đã cho người tù những quyền lợi theo quy định giam giữ của bộ công an. Thì ở trại giam này không được phép ra quy định riêng của trại trái lại với điều đó để tước đi quyền lợi của tôi”.
Bà Tân nói: “Ông Hải dặn cháu Dũng cần phải liên lạc cụ thể với Luật sư và nhờ LS tư vấn luật pháp cụ thể để có thể tiến hành làm đơn lên Viện kiểm sát trong thời gian sớm nhất. Và thông tin cho công luận biết về việc Việt Nam đã vi phạm Công Ước Quốc Tế Về Quyền Con Người khi họ (công an trại giam) có hành động phân biệt đối xử với ông Hải trong trại giam.
Như vậy sau khi phiên xử phúc thẩm y án 12 năm vô cớ và oan ức thì tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hải vẫn bị phân biệt đối xử và khủng bố tinh thần trong trại giam một cách ngang nhiên và tùy tiện”.
Bà Tân còn cho biết, để đối phó với thông tin loan tải trước đây, là ông Hải không được biết thông tin gì, kể cả thông tin từ loa phóng thanh của trại giam, thì hôm nay, trong phòng ông Hải có một cái ti vi, nhưng không có hình, còn âm thanh thì chỉ được nghe một ngày hai lần, với kênh đài do giám thị và quản giáo trại giam điều khiển từ xa.