Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Nhân cách cần có của một nghệ sĩ

Ngô Nhật Đăng


"Tôi không muốn trong nhà tôi có chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân" – Nguyễn Thị Kim Chi
BVN xin trân trọng đăng lại dưới đây bài viết trên facebook của bạn Ngô Nhật Đăng nói về Nghệ sĩ ưu tú, Đạo diễn điện ảnh Nguyễn Thị Kim Chi mà tác giả gọi bằng cô, và xin mượn comments của một vài người trên trang Ba Sàm sáng 9-1-2013 làm mấy câu đề dẫn:
“Nữ diễn viên – Đạo diễn điện ảnh, NSUT Nguyễn Thị Kim Chi từ chối Thủ tướng khen, vì “không muốn trong nhà có chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân” và coi đó là một sự xúc phạm.
Hoan hô chị Chi, chị rất xứng đáng nghệ sĩ đích thực của NHÂN DÂN. Thái độ của chị là biểu hiện của nhân cách, lương tri và trách nhiệm.
Mong mọi người noi gương chị Chi, tẩy chay TT tệ hại và đốn mạt NTD” – Đặng Nhật Minh
“Một quyết định quá dũng cảm. Vote...” – Người Xứ Quảng
Đây là dòng tin ấm áp nhất trong ngày đông lạnh giá này… Cảm ơn NSƯT Kim Chi!” – Hà Văn Thịnh
Nhất trí 100% với Hà Văn Thịnh trong sự kiện này!” – Giang Nam
Rất phục chị Kim Chi
Mạnh dạn như Chị để vạch mặt đám tham quan – phá hoại đất nước – báo hại dân lành – trơ trẽn bộ mặt” – LN

clip_image002
Nghệ sĩ ưu tú Kim Chi


Một chú gọi điện:
- Mày đi biểu tình bị bọn công an bắt hả? Đúng là con nhà nòi.
- Hì hì... sao chú biết?
- Chiều lên nhà ăn cơm rồi nói chuyện, cô đãi mày món đặc sản Biển Hồ Cambodia.
Mình rủ thêm mấy bạn trẻ đi cùng, vừa bấm chuông thấy ông chú chạy ra:
- Bọn nó cũng tử tế đấy chứ, thả mày ra sớm thế.
- Có gì đâu chú gặp nhau nói chuyện tâm tình thôi mà, mọi người thấy bị xốc lên xe nên tưởng nhầm là bị bắt thôi.
Hóa ra hai cô chú đi chơi Angkor mới về nghe người bạn trong Sài Gòn báo tin mới biết.
Mình hỏi cô (là một diễn viên điện ảnh khóa 1):
- Bộ phim cô làm xong chưa?
- Xong rồi cháu, đã công chiếu. Cô còn được giải nữa đấy.
Ông chú xen vào:
- Cục điện ảnh đề nghị Thủ tướng khen thưởng nữa đấy, em đưa cho cháu xem lá thư trả lời của em đi.
Mình xem lá thư của cô, ngoài việc cám ơn bạn bè và từ chối nhận khen thưởng cô viết:
"Tôi không muốn trong nhà tôi có giấy khen, với chữ ký của một kẻ làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân. Đối với tôi đó là một sự xúc phạm...."
Cô bạn đi cùng vội nói:
- Cô cho cháu lá thư này được không, cháu có thể đăng lên facebook chứ? Và cháu muốn photo cho mấy đứa ở cơ quan đọc.
- Được chứ, với điều kiện phải đăng nguyên văn không cắt xén.
Thế mới là nghệ sỹ chứ.
Ngô Nhật Đăng
____________________________________________________
Hà Nội, ngày 28 tháng 12 năm 2012
Kính Gửi Hội Điện Ảnh Việt Nam
Tôi có trao đổi với chị Hoàng Anh qua điện thoại về công văn của Hội gửi cho tôi yêu cầu báo cáo thành tích để được thủ tướng khen thưởng. Tôi thấy nói qua điện thoại không đầy đủ ý và có thể gây ra sự hiểu nhầm, nên tôi viết thư này gửi đến Hội. Lời đầu tiên tôi xin được cảm ơn Hội về sự quan tâm của Hội dành cho tôi, nhưng tôi xin được từ chối, lý do:
Tôi không muốn trong nhà tôi có chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân. Với tôi, đó là một điều rất tổn thương vì cảm giác của mình bị xúc phạm.
Nếu như Hội Điện Ảnh Việt Nam khen tôi và có chữ ký của anh Xuân Hải, chị Hồng Ngát, chị Cẩm Thúy... thì tôi cũng đã thấy vui và hạnh phúc lắm rồi - Tôi nói thật tình từ tấm lòng tôi. Tuy các anh, các chị không có quyền cao chức trọng gì, nhưng là đồng nghiệp thân thương của tôi. Được các đồng nghiệp có tâm, có tài khen ngợi mới thật là điều vinh dự!
Mặc dù tôi từ chối làm hồ sơ thủ tướng khen, nhưng tôi đầy lòng biết ơn Hội Điện Ảnh Việt Nam đã luôn quan tâm tới đời sống tinh thần của tôi:
- Đã ủng hộ tôi để được phong tặng danh hiệu nghệ sĩ ưu tú.
- Đã cho tôi tham dự trại viết Điện Ảnh năm 2011
- Đã bình xét tôi được là cá nhân xuất sắc năm 2011
Hội viên Hội Điện Ảnh có hàng chục ngàn người trong cả nước. Tôi nghĩ mình được quan tâm như thế cũng đã nhiều và tôi thấy vui.
Xin gửi tới các anh chị lời chúc đầu năm mới nhiều sức khỏe và thành đạt
Đã ký
Nguyễn Thị Kim Chi

clip_image003

Phiên bản tiếng Anh do BBT Dân Luận chuyển ngữ
My uncle call:
- You attended to demonstrate, and you’re arrested by police, weren’t you? That’s like father like son.
- He he… Why you know?
- Let come to see me at home. We have a diner and talk together later. Your auntie will serve the special course of Great Lake Cambodia.
I ask some of my young friends go with me. We have just rung the bell, my uncle open the house so quick:
- Wow! So nice are the polices! They have freed you so early.
- Nothing, Uncle. We just shared our feelings together. People saw we have to be pushed onto the bus, so they suggested we were detained.
My uncle and aunt have just come back home, after travelling Angkor. Their friends live in Sai Gon City let them know, so they understand what’s up.
I ask my aunt, (she was the actress who attended to and graduated the first training course of Vietnamese Film)
- How about your film. Does it finish?
- Well done. I also received the award.
Uncle cuts in with his sentence:
- Her film was also nominated to the prime minister’s award. Honey, let them see your letter.
I read my aunt’s letter. Including her overwhelming with gratitude to her colleagues and her refuse the prime minister’s award, she wrote:
“I do not want in my house that must display the man’s signature who pushed our country to go down a miserable situation, and make our people have to be suffered by poor. In my own opinion, this problem hurts my feelings and make me have to be ashamed.”
My female friend - the lady accompanies with me - says hurrily:
- Can I borrow yours? May I post in my Facebook, auntie? And I would like to photo yours let my co-workers see, wouldn’t I?
- Of course, why not? But you should copy exactly my original letter, NO “censor” or “cut.”
(I think) She is worthy of her elite actress!
How worthy the elite actress!
NGO NHAT DANG
Ha Noi 28 December, 2012
Dear Vietnamese Film Association,
I called and shared my thoughts to lady Hoang Anh about the official letter that Vietnamese Film Association asked me to report my achievements, and then I would be rewarded by the prime minister. I think it is not clear or uncompleted, or it may cause misunderstanding when we discussed by phone, so I write this letter. First of all I would like to thank what Vietnamese Film Association inspired me. But I would like to refuse for this reason:
I do not want in my house that must display the man’s signature who pushed our country to go down a miserable situation, and make our people have to be suffered by poor. In my own opinion, this problem hurts my feelings and make me have to be ashamed.
If Vietnamese Film Association give me the award and it includes Mr. Xuan Hai’s signature, and Ms Hong Ngat’s, Ms Cam Thuy’s… That’s enough let me be self-respect and so happy. Even though your are not senior officers, but your are my precious colleagues. I am so proud to receive my colleagues’ commends because all of you are both talent and virtue.
Although I refuse the prime minister’s award, but I am really overwhelmed with gratitude Vietnamese Film Association for The Asscociation always pay attention to my spiritual life, such as:

  • I was supported to received the elite artist.
  • I was supported to attend to Written Film Camp in 2011.
  • I was chosen the oustanding and prominent artist in 2011.

There are thousands of members in Vietnamese Film Association in our country. I think what I received were a lot, and I am happy.
I send my Regards and my Best Wishes to You with Peace, Happiness, Success For The New Year 2013
Nguồn: danluan.org
Phụ lục:

Hỏi chuyện nghệ sĩ K về tấm bằng khen X

clip_image004
Xả stress sau hàng loạt tin bài về các sự thể chính trường căng thẳng bằng mẩu chuyện vui về một nữ nghệ sĩ ưu tú từ chối nhận bằng khen.
- Nghe nói đợt rồi chị được bằng khen?
- Ừ, trên có đề nghị viết báo cáo thành tích nhưng chị không làm.
- Sao thế?
- Vì chị nghe nói người ký cái bằng khen tặng mình sẽ là “đồng chí X”. Nghe vậy hoảng quá nên chị lắc đầu từ chối.
- Vì sao hả chị?
- Vì không muốn trong nhà mình lại chứa chấp cái chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân.
- Ơ, chị nói sao í chứ. Em thấy mới hôm rồi chị còn diễn kịch cho ông ấy xem. Mà em thấy ổng ngồi chăm chú xem đến hết buổi, xong còn lên tặng hoa cho chị và các diễn viên nữa mà.
- Hôm đó bọn chị chửi khéo, chọn đúng vở kịch moi gan móc ruột lão ta ra mà chửi.
- Hì hì. Nhưng em thấy hình như ổng không hiểu, không nhận ra các chị đang chửi khéo ổng?
- Đấy, chính vì lẽ đấy. Cái loại vừa làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân, bị chửi cũng không biết mình đang bị chửi thì cái chữ ký ấy làm sao treo trong nhà chị được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến