Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

MỘT VỤ TRẤN ÁP KHÔNG CÁCH MẠNG TRÁI ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH

Lê Hữu Hà  (Lão thành Cách mạng) *
          Vụ trấn áp xẩy ra ngày 15/3/2012, nhắm vào nhà số 1 ngách 1 ngõ 178 Tây Sơn, phường Trung Liệt, quận Đống Đa, Hà Nội. Thông tin này không cập nhật, vì lùi lại một thời gian để tìm biết được nhiều hơn. Đây là nội dung hiểu biết của chủ nhà, đúng sai tuỳ ý người đọc.
          Sau sự việc ít lâu, trao đổi với dăm ba người gần gũi, tôi đã viết gửi lên Tổng Bí thư và Ban Bí thư Trung ương Đảng. Văn phòng Trung ương Đảng đã trực tiếp đưa giấy mời 16 giờ ngày 23/4/2012 lên gặp Ban Bí thư. Đã y ước với Văn phòng, nhưng bất ngờ 13 giờ ngày hôm đó, vợ tôi, bà Nguyễn Thị Cương qua đời nên không lên gặp được. Cũng có nói với Văn phòng hẹn ngày khác.
          Tự thấy cần viết đầy đủ để cho những người tham gia hoạt động với chúng tôi biết chưa đủ, hoặc chưa biết, để cho cả bà con nội ngoại của chúng tôi Bắc, Trung, Nam và bạn bè ở nhiều nơi quan tâm lo lắng cho chúng tôi.
I. Trấn áp gì?
          Đó là trấn áp việc tìm các cách sao cho có hiệu quả để góp sức với Đảng, Nhà nước trước thực trạng hiện nay của Dân, của Nước, của Đảng.
  Có lẽ đã biết vậy, nhưng giới Cầm quyền không thích, ngại rắc rối, có lẽ không muốn nghe, nên đã vận dụng quyền lực nhiều mặt, nhiều phía, để trấn áp cuộc họp mặt đã định, đã công bố, sẽ diễn ra ở nhà tôi, sáng ngày 15/3/2012. Gần đây, các sinh hoạt ở đây tiến tới gần xong việc lập một Câu lạc bộ của một số người nhiều tuổi. Đã bàn nhau đặt tên là: Câu lạc bộ học và làm theo tư tưởng và đạo đức Hồ Chí Minh. Ngày 15/3/2012  đã cho biết rộng rãi là không bàn việc lập Câu lạc bộ, mà ngày đó bàn việc góp ý thực hiện việc chỉnh đốn Đảng theo nghị quyết IV khóa XI và việc sửa đổi Hiến pháp 1992.
Thành phần thường đến họp mặt là những người đã có quá trình hoạt động trong Đảng, Nhà nước, Quân đội, các Đoàn thể cách mạng. Một số người gần như suốt cuộc đời hoạt động, cả lúc đã nghỉ hưu. Ba bốn người đã có những lúc gặp hoặc đã trực tiếp làm việc với Bác Hồ. Có người đã tham gia những khóa của Ban Chấp hành Trung ương Đảng hay Quốc hội. Có người đã từng có mặt trong Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân ở Việt Bắc,… Đến nhà tôi tiện lợi giao thông, lại ở sát tường với một ủy viên Bộ Chính trị. Phòng khách của tôi hàng ngày thường mở toang các cửa. Ở ngoài ai cũng nghe rõ các chuyện nói ở trong căn phòng đó. Công an bảo vệ cán bộ cao cấp không khi nào vắng nơi đó.
Điều kiện cụ thể như vậy, thế mà lại tiến hành nhiều cách khá mạnh mọi mặt để trấn áp kỳ được cuộc họp. Quyền lực dương cao, oai vệ, tỏ sức mạnh để phá,…
Phá cho kỳ được Câu lạc bộ Hồ Chí Minh trong thời điểm nó chuẩn bị ra đời.
Năm 2008, từ miền Nam tôi mới trở về Hà Nội sinh sống. Trước đó những cuộc họp như thế này ở những nơi khác. Bạn bè, đồng ngũ của tôi rủ nhau thỉnh thoảng, không định kì, đến nhà tôi trò chuyện về các việc cần quan tâm và các cách với đất nước theo trách nhiệm và điều kiện khác nhau của mỗi người.
Thông tin với nhau những gì mình biết, bàn nhau mỗi người, hoặc cùng chung nhau, làm trách nhiệm của mình, khi đã về hưu. Còn tính Đảng thì không về hưu.
Cách gặp nhau đó, đã thành một số văn bản gửi đến các cá nhân, các tổ chức có trách nhiệm, có thẩm quyền cao mà chúng tôi nghe rằng có lúc đến nơi và được để ý. Một vài người trong chúng tôi cho biết đã trực tiếp gặp Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết nói, trong đó có những ý mà chúng tôi đã trao đổi với nhau. Anh Triết có hứa sẽ báo cáo đầy đủ với Bộ Chính trị. Riêng tôi đã gửi thư đến nhà anh Sáu Phong (Nguyễn Minh Triết). Tôi đã đến Văn phòng Trung ương thì Văn phòng nói không được phép nhận,  bảo chỉ có cách là về gửi bưu điện. Anh Vũ Quy, Vụ trưởng thư kí đã thừa lệnh Chủ tịch nước gửi lời cảm ơn tôi. Tôi cũng vui vì đó không phải là văn thư hành chính của Văn phòng Chủ tịch nước.

Các cuộc gặp mặt và hoạt động như vậy thu hút người đến họp mặt ngày càng đông, trong đó có vài ba người không có quan hệ gì, họ nghe và tự tìm đến. Dù chỉ đến 1 lần, trong chúng tôi vẫn có người hỏi và ghi tên họ, địa chỉ, điện thoại. Trong mấy năm như vậy, công an chính trị Thành phố, Quận có đến gặp tôi, Công an phường Trung Liệt thì thường xuyên. Các anh đều nhắc chúng tôi tránh đừng để bọn xấu lợi dụng. Tôi đã nói với các anh công an việc chúng tôi làm, cho biết thời gian, ai sẽ đến họp mặt khi các anh ấy hỏi. Tôi nói với các anh ấy: Chúng tôi làm khác, nhưng cũng là việc của các anh: bảo vệ Đảng, bảo vệ Nhà nước. Lúc nào cần mời các anh đến dự họp mặt. Với Ủy viên Bộ Chính trị ở cạnh nhà, vài lần tôi nói: anh nên sang nhà tôi, tôi có những chuyện hay đấy. Ông ta không từ chối nhưng cũng chưa bao giờ sang nhà nói chuyện.
Thực trạng đã đưa chúng tôi đến cách đây vài bốn tháng bàn nhau tiến tới lập một Câu lạc bộ để hoạt động quy củ hơn. Khi xong văn bản sẽ gửi đến các cơ quan cần thiết, kể cả Bộ Chính trị, để được phép theo pháp quy thì tốt hoặc tìm cách xin gia nhập vào hệ thống của một tổ chức nào đó đã hợp pháp. Chưa được thế vẫn cứ hoạt động vì chúng tôi làm việc mà pháp luật không cấm đoán.
Văn hóa, truyền thống dân ta là tôn trọng kính nể người già. Có gì không còn hợp thời thì đến mà bàn bạc, góp ý. Công an phường có một lần nói đây là vụ “tụ tập”. Một phụ nữ đã nói thẳng với anh công an: Vụ tụ tập của kẻ xấu à? , Không được nói thế về các Cụ, cần lễ phép!
Trấn áp người cao tuổi như vậy là trái với đạo đức Hồ Chí Minh, nhà văn hóa dân tộc được thế giới tôn vinh, dân Việt Nam noi gương. Không muốn nghe, ngăn cản không cho nói, không cho viết những gì khác biệt thì có chút gì cách mạng ở đó không? Bác Hồ có như thế không? Thật trái ngược với văn hóa kính già yêu trẻ của dân tộc ta.
II. Trấn áp thế nào?
1. Tung tiếng xì xào kín hở là có nhóm cực đoan Thanh Giang, có cả Việt Tân nữa, trong hoạt động đáng lo ngại ở nhà ông Hà. Tiếng xì xào đó có đến chúng tôi từ một số phường chung quanh phường Trung Liệt.
Cũng có một đồng hương nhiều tuổi thỉnh thoảng đến phòng khách của tôi nói oang oang những bất đồng, phản bác một số mặt của hoạt động Đảng và Nhà nước, đưa cho tôi báo Tổ quốc. Tôi đã phản bác anh ta, có lần nói to không kém. Cấm cửa bạn sao được? Nói oang oang, không bao giờ thì thầm, có gì đáng ngại? Tôi chưa bao giờ mời bạn đó họp mặt.
Trong các buổi gặp mặt, một số quan điểm tư tưởng, nhận thức khác nhau, một ít nào đó trái ngược. Ở đây không phải là một đảng buộc nhau phải thống nhất. Tranh cãi với nhau, khác nhau là tự nhiên. Điều chưa khi nào phản bác nhau là các việc cụ thể nên cùng nhau tham gia giải quyết hoặc cá nhân, hoặc chung nhau. Trao đổi với nhau cách xử sự hợp lí, tránh chê trách bất bình nhau. Nếu khi nào có ai đó đưa cuộc gặp mặt đi vào hướng chống đối, lật đổ trái với chúng tôi thì chúng tôi ít nhiều đã từng trải một số lĩnh vực, một số hoạt động, cả công khai lẫn bí mật, tự tin có khả năng loại bỏ. Khó bị ai dắt mũi. Rồi còn có công an nếu có lúc chúng tôi thấy cần được công an giúp đỡ.
Đã hẹn với Đảng ủy phường và công an sẽ cung cấp bản danh sách đầy đủ người đến họp mặt. Vì chỉ một người giữ thôi, không phải ai cũng có bản danh sách đó. Không thực hiện hứa hẹn này nữa khi thấy việc tiến hành lập Câu lạc bộ Hồ Chí Minh không còn có khả năng được chấp thuận.
2. Dọa dẫm, tạo áp lực vào kinh tế con cái
Khoảng hơn tuần lễ trước ngày 15/3/2012 đó, cơ quan công quyền tìm các cách ngạc nhiên xử lý khách hàng đến mua ở cửa hàng của con trai tôi, rõ rệt khác hẳn, đối xử với các cửa hàng bên cạnh bán hàng cùng loại. Để không mất khách, con tôi phải tìm cách bù đắp cho khách hàng bị phạt. Tốn kém trong thời gian đó của con tôi trên 10 triệu đồng. Dư luận xầm xì đến tai con tôi, có người nói thẳng, trực tiếp: Ông cụ làm các việc gay go. Ngăn cấm ông cụ rất khó. Cách để ông cụ rụt lại là làm sập cửa hàng của con. Các cách cản trở, phá đã và sẽ thực hiện. Cửa hàng tự chọn, nên bỏ ma túy vào không khó. Đến phát hiện, bắt thì cửa hàng còn gì nữa.
Hơn 12 giờ đêm ngày 14/3, Công quyền gọi con trai tôi ra bảo ngày mai có hoạt động quan trọng ở đây. Cửa hàng anh phải đóng cửa. Gia đình tôi hoảng loạn, còn tôi là thái độ của người từng trải nhiều nguy kịch. Và gần 7 giờ sáng mới gọi điện thoại đến một số nơi bảo nhau đừng đến họp mặt nữa.
3. Áp lực từ hệ thống Đảng:
Trước đó dăm ngày, Bí thư chi bộ trực tiếp khuyên tôi về việc họp hành ở nhà tôi. Trước đó thì đồng chí Bí thư này cùng đồng chí Bí thư Chi bộ khác cùng chung sử dụng một phòng họp cho chúng tôi họp mặt ở phòng họp chung của tổ dân phố. Lần này lại bảo có người chưa đồng ý cho chúng tôi họp mặt ở phòng họp đó nữa. Tôi lại mời bạn hữu đến nhà tôi như trước. Đồng chí Bí thư chi bộ khuyên tôi nên đi gặp và nếu Đảng ủy đồng ý hãy họp hành ở nhà tôi như trước.
Ba ngày sau, hỏi đã gặp Đảng ủy chưa, tôi trả lời còn chuẩn bị nội dung ngày 15, sau đó sẽ lên gặp. Sáng ngày 14/3 Bí thư và Phó Bí thư chi bộ đến bảo tôi ngày đó nên gặp Đảng ủy phường. Hơn 2 giờ chiều tôi lên, Bí thư, Phó Bí thư, Chủ tịch Phường và Thường trực Đảng đều gọi nhau đến, bảo để riêng Bí thư thì nói và kể lại không hết. Nội dung là kể rõ nội dung chuẩn bị lập Câu lạc bộ Hồ Chí Minh, hỏi và trả lời. Có cả câu hỏi: Sao các đồng chí chỉ chê trách, không khen Đảng và Nhà nước: Tôi nói khá kỹ những gì đáng khen và vì sao không đưa các lời khen đó lên. Cũng khen tôi làm gì đó trong phường, sinh hoạt Đảng khá đều đặn dù đã được phép nghỉ. Tôi hứa cấp tài liệu gì. Chủ tịch phường cũng nhận lời giúp tôi tiến tới hoạt động trong khuôn khổ pháp lí. Cùng nhau giữ ổn định, êm đẹp trong phường. Cuộc gặp mặt khoảng hơn một giờ rưỡi. Không có ý kiến nào bảo tôi đừng họp mặt ngày 15/3/2012.
4. Áp lực từ tổ chức cựu chiến binh:
Sáng ngày 14/3, một sĩ quan đến với giấy giới thiệu của quân đội quận Đống Đa đúng tên và địa chỉ của tôi. Ông ta bảo hôm nay cấp Trung ương đến thăm tôi. Hỏi Trung ương nào, ai, mấy giờ đến, đều trả lời là không biết. Chờ đến trưa, chiều không thấy ai đến. Sau khi gặp Đảng ủy phường về, tôi gọi điện thoại kể lại với người đang công tác với tôi. Anh ta cho biết chiều hôm đó, Chủ tịch và một Phó Chủ tịch Hội Cựu chiến binh đến nhà anh ta khuyên đừng hoạt động Câu lạc bộ Hồ Chí Minh. Không nên tổ chức, không nên đến họp mặt ngày 15/3 ở Tây Sơn. Sau này trao đổi với nhau chúng tôi cho rằng gặp ông Hà hơi ngại, gặp ông này, là người từ lúc đầu tiên chuẩn bị và lập ra hội Cựu chiến binh ở Hà Nội thì dễ nói hơn.
5. Dương oai thanh thế:
Kể ra thì chuẩn bị trấn áp cũng đầy đủ. Mươi công an, bộ đội đi đi, lại lại trước ngõ 178 Tây Sơn. Nhiều chục người đi xe đạp đến, dựng xe đầy ngõ gần nhà tôi. Những người ngụy trang đó đi lại trên đường phố, trong ngõ lẫn lộn trong đông đúc người đi lại thì ai mà biết được, và chúng tôi cũng không cần biết.
Nhiều người không biết, vì điện thoại của chúng tôi cũng hạn chế, đến vào nhà tôi từng người, mỗi lần vài ba người. Người nhà chúng tôi vội vàng, có hoảng hốt nữa, đẩy ra khỏi nhà, dù có người già muốn nán lại một chút cũng không được. Tôi ra đứng nơi này nơi khác trong ngõ nói chuyện với họ không ai đến can thiệp. Khi hơi rảnh, dạo xem thì thấy trong phòng họp của tổ dân phố (đã nói trên) có dăm bảy người tôi vào trò chuyện với nhau về việc này. Chị Lê Hiền Đức lấy điện thoại di động ra bảo chị lại gọi cho Phạm Quang Nghị (Bí thư Thành ủy Hà Nội) đến đây xem sao lại thế này. Tôi ngăn lại, chị bảo gọi Trần Đại Quang (Bộ trưởng Bộ Công an) tôi cũng ngăn lại và nói: Việc họ đã triển khai cứ để họ làm xem sao. Chúng ta thì sợ gì. Chị  nói tên chị là Bác Hồ dặt cho. Chị biết và có những lần quan hệ với các lãnh đạo của Đảng và Nhà nước. Dân nhiều vùng trong nước tìm đến nhờ chị giúp đỡ. Chị đã nổi tiếng trong nước ta và trên nhiều nước về hoạt động chống tham nhũng, giúp người hoạn nạn, nghèo khổ.
Một người kể với tôi lúc đó có bạn đồng đội với anh ta, đại tá ở đơn vị an ninh của quân đội Thủ đô đứng cạnh ô tô vùng gò Đống Đa. Hỏi đứng đây làm gì thì trả lời là để có lực lượng hỗ trợ cho vụ đang xẩy ra ở nhà số 1 ngách 1…
*
Vụ trấn áp ngày 15/3/2012 như vậy thì tìm đâu ra ở đó le lói chút ánh sáng Cách mạng Việt Nam? Trái đạo đức Hồ Chí Minh thì rõ ràng. Có người dân cười mỉa mai về vụ này: Bọn trẻ dọa và có lẽ làm thật, bạt tai các cụ già.
Nước ta nhiều mặt đều nhỏ, yếu hơn rất nhiều so với các đối thủ xâm lược, vẫn tồn tại trải qua nhiều nghìn năm trước ý đồ sâu độc, sáp nhập vào Tàu, vào nước Pháp hải ngoại. Trí thức Việt Nam cũng rất thấp kém. Thực hiện được những thắng lợi có tính chất thế giới mà cả lịch sử cũng như hiện tại biết, kính phục, mến phục là nhờ vào gì? Nhờ Đảng ta sáng suốt thì chỉ là cuộc kháng chiến gần đây, và còn có những người chưa tin là như vậy, cả trong nước và trên thế giới.
Ngày nay nước ta còn đang đứng trước nhiều nguy cơ không kém thời trước. Nội bộ đáng lo âu. Nguồn gốc thắng lợi của chúng ta là trí tuệ Việt Nam, đã có từ xa xưa và cho đến thắng lợi vừa rồi và nay vẫn tồn tại. Hội tụ trí tuệ Việt Nam là gốc để thắng lợi, thành công, xưa, nay và mai sau. Trấn áp như thế trấn áp Tiên Lãng, Sông Hậu, v.v… thì hội tụ trí tuệ, hội tụ lòng người sao được? Năng lượng dân tộc Việt ở đâu để ứng phó? Không để được dân ta lo liệu sao?.
Ngày sinh nhật Bác Hồ, 19/5/2012
Chủ nhà
 Lê Hữu Hà
 Lão thành Cách mạng
* Mời xem thêm:  – Thư gửi Bộ Chính trị và các Ủy viên TƯ đảng (Viet-Studies, 22/4/2010), và thư tiếp theo ngày 29/4/2010,  trong đó có ông Lê Hữu Hà, 64 năm tuổi đảng, Tư lệnh chiến dịch Tây Bắc, Lão thành cách mạng, Trưởng ban tổ chức liên khu uỷ IV, chuyên viên tư vấn của các ông Huỳnh Tấn Phát, Đỗ Mười. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến