Khi còn sống thì Ông Bà Cha Mẹ vẫn hay day dỗ con cái bằng nhiều hình thức, mang tấm gương của người tốt và cả người xấu ra để răn dạy trẻ, dạy con lúc vào đời là chuyện thường.
Tuy nhiên, người lớn biết đến gương nào tốt thì mang ra, gương nào xấu cũng mang ra, cốt để cho con cái thấy rằng ở đời mọi thứ đều có nhân quả, cái nhục trong đời nếu ai mắc phải sẽ phải mang theo nó đến tận mồ. Đôi khi chính những sai lầm và tội lỗi của con cái lại mang lại nỗi nhục cho cả Cha Mẹ đến khi Cha Mẹ xuống mồ.
Vài ví dụ mà người viết đưa ra đây sẽ là những câu chuyện minh họa cho chủ đề ấy:
Ông Vũ Mão chắc nhiều người ở thế hệ trung niên trở lên thì đều biết, biết ông là tác giả của trò ấn nút trên bàn của các kỳ họp Quốc hội. Trước khi có trò do ông đưa ra thì các địa biểu phải giơ tay biểu quyết - giơ tay là yêu cầu mà ông Dương Trung Quốc vẫn kiên trì đòi hỏi duy trì trong các kỳ họp - như thế sẽ thể hiện được trách nhiệm của từng đại biểu trước mỗi quyết định của họ khi thay mặt cử tri đi họp, quyết sách nhiều vấn đề tầm cỡ Quốc gia.
Hậu quả của việc cái nút sinh ra thì ai cũng biết : tên Việt gian nào không ấn nút thông qua luật biển? ai biết được hắn là ai ? tại sao không ấn YES, tại sao ấn NO...? còn nhiều vấn đề hệ trọng khác như xây dựng đường tàu cao tốc, làm hạt nhân, sáp nhập thôn tính Hà Tây vào Hà nội...ai đồng ý, ai không đồng ý biểu quyết? lịch sử làm sao có cơ sở để xem xét lại cá nhân đại biểu nào chịu trách nhiệm với Đất nước?
Thực ra trò lưu manh đó là cả một kế hoạch phi minh bạch hóa trách nhiệm của đại biểu. Thử nghĩ xem: một công nhân vận hành máy tính sau cánh gà được tên đầu lãnh chỉ đạo bảo cái này ấn cho tao 99%, cái kia 80%, cái kìa 100%... vậy là nó ấn, đó đâu phải là ý chí và nguyện vọng của các đại biểu đang ngồi trong hội trường ?
Lỗi đó là của ông Vũ Mão.
Chuyện khác: trong lịch sử Việt nam, chưa có đám tang nào lại vỗ tay rần rần ngoài đám tang của Cụ Trần Độ. Khi ông Vũ Mão lên đọc điếu văn trong tang lễ của Cụ Tướng thì bị cả gia đình, bạn bè, hội cựu chiến binh phản đối, không công nhận và cho phép đọc tiếp. Cả sân nhà vỗ tay nhất trí với yêu cầu của con trai Cụ Trần Độ - khi ấy cũng là sỹ quan cấp cao trong quân đội. Ông Vũ Mão phải chạy mất dép cùng đám tùy tùng.
Ngày thân mẫu của ông Mão ra đi, hàng xóm láng giềng không ai đến viếng và đưa ma, hai vợ chồng ông phải mặc áo xô đi từng nhà xin hàng xóm tha thứ... thật hết nhẽ.
Cho đến thân phận dân thường như một ông trưởng thôn ở làng Đại Bái Gia Bình Bắc Ninh - khi chết không ai trong làng đến viếng và đưa ra đồng chỉ vì mình ông quay lưng lại làng, nghe cán bộ huyện và doanh nghiệp Đài loan câu kết cướp đất của bà con, ông mau lẹ lấy tiền đền bù trước tiên khi cả làng cả huyện đang khiếu kiện và không đồng ý bán đất cho doanh nghiệp Tàu.
Huyện phải cho quân đến đưa ông ra đồng trong sự khinh rẻ của làng nước, xóm giềng.
Ôi chao, nhục đến khi xuống mồ, miệng đời còn nhắc lại đến nhiều đời con cháu nếu còn ở quê.
Thế đấy, thế nhưng nay vẫn còn những kẻ chưa nếm mùi nhục, vẫn nhơn nhơn coi thường miệng thế gian như Trần Gia Thái đang là giám đốc HTV1, Thái đang ra sức tay sai phỉ báng trí thức và người yêu nước từng xuống đường biểu tình chống lại sự xâm lược của giặc Tàu !
Thời gian sẽ cho thấy kẻ nào phỉ báng lòng yêu nước của đồng bào rồi cũng sẽ phải nhận những sự khinh rẻ của nhân loại, gia đình và dòng tộc của kẻ ấy cũng sẽ chịu chung nỗi nhục khó tẩy rửa ấy.
Nguồn: http://danoan2012.blogspot.com/2012/07/nhuc-o-oi-se-theo-en-tan-mo.html
* Xem thêm:
* Xem thêm:
HTV1 tên xung kích cuồng tín của chủ nghĩa bá quyền.
Liên tiếp trong ngày 22/7/2012 truyền hình HTV1 đưa những bản tin nói xấu những người biểu tình yêu nước. Đây là hành vi đê tiện của cơ quan truyền thông thuộc thành uỷ Hà Nội này trong nhiều năm qua.
Tại phần phóng sự về những người biểu tình chống TQ. Phóng viên HVT1 phỏng vấn một bà già, dáng cán bộ về hưu , dường như đang nắm chức cán bộ dân phố,mặt trận của phường. Một nhóm người được tụ sẵn để HVT1 phỏng vấn. Bà Nguyễn Thị Nhơn ở 44 Tràng Thi phát biểu hùng hồn rằng Trung Quốc không xâm lấn ta, nếu xâm lấn ta thì bà ta sẵn sàng huy động con cháu cầm súng ra trận. Không biết bà Nhơn có đọc báo thấy tin Trung Quốc xây dựng căn cứ kiên cố, nhà tù, cơ sở hạ tầng trên đảo Hoàng Sa, Trường Sa. Mới đây Trung Quốc bầu thị trưởng hành chính cho thành phố Tam Sa, tức hai quần đảo HS, TS của Việt Nam. Vậy bà Nhơn và đài HTV1 nhận thức thế nào là xâm lấn.???
Ông Phạm Hữu Hậu ở 55 Tràng Thi thì cho rằng chuyện Trung Quốc hoành hành ở biển Đông chỉ là chuyện nhỏ không nên vì thế gây tổn hại lớn đến chính trị.????
Đến đây chúng ta đã rõ âm mưu của đài truyền hình HTV1 là gì.
Đó chính là ý đồ tiếp tay cho bọn xâm lược Trung Quốc bằng cách đánh lạc hướng dư luận, cho rằng chuyện TQ xâm lược chỉ là chuyện nhỏ, không phải là xâm lược. Khiến ý chí cảnh giác, tinh thần dân tộc của nhân dân ta bị lung lạc, nhờ đó mà bọn bá quyền TQ tranh thủ lộng hành thôn tính biển đảo Việt Nam dễ dàng và đặt VN vào thế đã rồi. Hành động của TQ rõ ràng là ngang ngược với ý đồ xâm lược, sự việc rất lớn cả thế giới quan tâm....thế nhưng những cá thể mà đài HTV1 phỏng vấn lại cho rằng đó là không phải là xâm lược, đó chỉ là chuyện nhỏ.
Tuy chỉ là lời của những cá thể cấp cao, thế nhưng nó thể hiện cho chủ ý của HTV1 đứng đầu là Trần Gia Thái và đằng sau là thành uỷ thành phố Hà Nội.
Mày râu nhẵn nhụi bảnh bao mà ngậm máu phun người tiếp tay cho bọn bá quyền Trung Quốc |
Thành uỷ Hà Nội đã đặt quyền lợi của mình cao hơn quyền lợi của đất nước. Lo sợ ảnh hưởng chính trị như cá thể Phạm Hữu Nghĩa nói là gì.? Là lo sợ mất chức, mất quyền, mất bổng lộc nếu có biến loạn bởi cuộc đấu tranh gìn giữ biển đảo cha ông đưa lại cho bọn đầu não ươn hèn, tham lam. Thế nên lợi dụng nắm giữ phương tiện truyền thông, đài HTV1 đã toan tính từ nhiều năm nay ý đồ lung lạc quần chúng nhân dân cảnh giác với TQ bằng những bộ phim truyền hình do TQ sản xuất, khiến cho người dân cảm thấy một Trung Quốc hiền lành, dễ mến và gần gụi. Cuộc thôn tính chủ quyền Việt Nam bằng vũ lực của Trung Quốc thành công ngày nay sở dĩ là có cuộc tiếp tay bền bỉ của ban tuyên giáo thành uỷ, truyền thông của Hà Nội nói riêng, và của cả nước nói chung. Nhìn nhận chính xác thì những gì HTV1, báo Hà Nội Mới, An Ninh Thủ Đô đã nói thì đó chính là cuộc thôn tính tinh thần, văn hoá nhân dân Việt Nam. Được tiến hành đi trước cuộc xâm lược bằng vũ lực, một trong những kế hoạch âm mưu hiểm độc của chủ nghĩa bá quyền Trung Quốc trong ván cờ thôn tính biển đảo Việt Nam.
Sự tham quyền, tiếc bổng lộc trong hàng ngũ cán bộ, lãnh đạo Việt Nam chính là nhân tố để Trung Quốc lợi dụng. Lịch sử đã nhiều lần xảy ra những trường hợp khi đất nước bị ngoại xâm, có nhiều tên cơ hội đã ngỏng đầu chờ đón thiên triều, sẵn sàng rước voi về xéo mả tổ. Nhưng thật bi kịch là chưa có thời nào, lũ can tâm làm xung kích cho giặc lại nhiều như ngày nay.
Luận điệu cho Đảng và NN lo là luận điệu cực kỳ xảo trá. Như chúng ta thấy các lãnh đạo Việt Nam khi về hưu, không bao giờ bị lôi ra chỉ trích vì sai lầm nào đó, dù tệ hại đến đâu. Dựa trên quy luật này, những kẻ cố vị , tham quyền hiện tại đang kéo dài, lảng tránh sự bức xúc của nhân dân. Đối phó để khi hết nhiệm kỳ, hạ cánh an toàn, dù cho có mất biển đảo cũng không sợ bị dư luận lôi ra phán xét. Việc TQ lộng hành xâm chiếm chủ quyền của Việt Nam không phải từ hôm nay, mà nó là một chuỗi các hành động nhịp nhàng ăn khớp nhau từ trước. Thế nhưng chưa có lãnh đạo nào thời trước bị lôi ra phán xét, thế nên lãnh đạo ngày nay an tâm đối phó lấy lệ , thu vén cho riêng mình. Khi hạ cánh an toàn thì lại đẩy trách nhiệm cho thế hệ lãnh đạo sau đại diện cho Đảng và Nhà Nước lo.
Đau đớn thay, khi đất nước bị thôn tính bởi giặc Trung Quốc, thì những tên xung kích như thế này vẫn vớt vát che lấp sự thật.
Hành vi của chúng xuất phát từ động cơ đê hèn là giữ dân chúng trong vòng kiềm toả, để tranh thủ trục lợi bản thân khi còn quyền hành, chức vụ. Khắp Hà Nội nơi đâu cũng có dân oan bị cướp đất, bị đẩy vào cảnh trắng tay. Chúng đang nỗ lực cướp đất đai của họ, biến thành tài sản riêng của mình, chuyển qua dạng vàng, ngoại tệ...cuộc cướp bóc của nội xâm cũng ráo riết không kém gì bọn ngoại xâm.
Tổ quốc ơi ! có bao giờ nhục thế này chăng.?
Đó là lời than uất của nhân dân ngày nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét