Chúng tôi bị ám ảnh
bởi câu nói trong Chân Trời Mới của Việt Tân là đấu tranh bất bạo động để tháo
gỡ ĐỘC TÀI. Rồi chiêu bài đối thoại hay hòa giải hòa hợp được tung ra mà chúng
tôi gọi đây là ảo tưởng muốn làm giảm bớt ĐỘC TÀI của CSVN. Những Phong trào đấu
tranh đòi Nhân quyền cũng nhằm mục đích chống ĐỘC TÀI của CSVN.
Bài viết ngắn hôm
nay nhằm tìm hiểu ĐỘC TÀI của Cộng sản chuyển biến qua những giai đoạn nào:
- Giai đoạn ĐỘC TÀI
để áp đặt lên Xã hội một Ý thức hệ Chính trị
- Giai đoạn ĐỘC TÀI
để cố thủ giữ quyền hành cho đảng
- Giai đoạn ĐỘC TÀI
để cướp giật lợi lộc vật chất cho cá nhân
- Giai đoạn ĐỘC TÀI
để chạy tội ăn cướp và sợ mất đi những gì đã ăn cướp được
Giai đoạn ĐỘC TÀI để
áp đặt lên Xã hội một Ý thức hệ Chính trị
Từ Cách Mạng của
Lénine 1917 cho đến quyết định của Gorbatchev từ bỏ Ý thức hệ Cộng sản vào thập
niên 90, việc ĐỘC TÀI mang một ý nghĩa phục vụ cho áp đặt một Ý thức hệ nhằm đi
tới “Thiên đàng trần thế“ cho Xã hội. Suốt những chục năm trường, Thế giới Cộng
sản khép kín bằng những hàng rào tre, rào sắt, bằng bức tường Bá Linh… để đảng
Cộng sản áp đặt một thể chế Chính trị, thực hiện một “Thiên đàng trần thế“.
Nhưng vào thập niên 90, các đảng Cộng sản Nga và các nước Đông Âu thấy rõ rằng
“Thiên đàng trần thế“ chỉ là ảo mộng không thể thực hiện. Dân chúng và các đảng
Cộng sản Nga và Đông Aâu đã trở về thực tế và từ bỏ ảo mộng.
Giai đoạn ĐỘC TÀI để
cố thủ giữ quyền hành cho đảng
Trong khi các đảng
Cộng sản Nga và Đông Aâu cùng Dân dẹp đi ảo mộng, thì đảng Cộng sản Trung quốc
và đảng Cộng sản Việt Nam, dù cũng ý thức “Thiên đàng trần thế“ chỉ là ảo mộng,
nhưng đã quá tham lam về quyền hành cho riêng đảng. Hai đảng này không còn nghĩ
đến Xã hội nữa mà chỉ cố thủ giữ lấy quyền cai trị cho riêng đảng. Đây là giai
đoạn sử dụng ĐỘC TÀI để phục vụ cho quyền hành của đảng. Độc tài mang động lực
ích kỷ phục vụ cho quyền hành của riêng đảng. ĐỘC TÀI thời Lénine, Staline…
mang ý nghĩa cao hơn, đó là nhằm Xã hội mà độc tài, trong khi đó ĐỘC TÀI tại
Trung quốc và Việt Nam không còn mang ý nghĩa phục vụ Xã hội mà chỉ vì ích kỷ
phục vụ cho quyền hành của đảng.
Giai đoạn ĐỘC TÀI để
cướp giật lợi lộc vật chất cho cá nhân
Bí lối về Kinh tế,
Dân chúng đói ăn, nên hai đảng Cộng sản Trung quốc và Việt Nam buộc lòng phải mở
cửa để kiếm cơm từ Thế giới Tự do. Quyền hành mà hai đảng cố thủ giữ lấy trên
đây trở thành một phương tiện để những cá nhân đảng viên cướp giật Lợi lộc vật
chất cho riêng mỗi người, bất chấp đau khổ của Xã hội và ngay cả bất chấp mang
tai tiến cho đảng. Tham nhũng, Lãng phí lan tràn mà Hội nghị Trung ương 6 CSVN
và Đại Hội 18 của đảng CSTQ buộc lòng phải thú nhận để Dân chúng thấy những thối
nát của đảng. Từ giai đoạn phục vụ Ý thức hệ cho Xã hội, đến giai đoạn cố thủ
giữ quyền hành cho riêng đảng bất chấp Xã hội, ĐỘC TÀI ở giai đoạn thứ ba này
chỉ nhằm phục vụ cho việc cướp bóc của chung thành của riêng cho từng cá nhân đảng
viên.
Giai đoạn ĐỘC TÀI để
chạy tội ăn cướp và sợ mất đi những gì đã ăn cướp được
Khi mỗi cá nhân đảng
viên, nhất là lãnh đạo cao cấp, đã cướp giật bẩn thỉu ngập họng rồi, thì tự họ
nẩy sinh một mặc cảm tội lỗi. Những người mang mặc cảm tội lỗi thì sợ sệt đủ điều:
sợ Xã hội trừng phạt mình, sợ chính những đảng viên khác tố cáo mình và sợ nhất
là sợ mất đi những gì đã cướp giật được. Trong Thánh Kinh của dân Do thái, cái
sợ của Cain sau khi đã giết em mình là Abel, là cái sợ theo mình ở bất cứ nơi
nào. Đó là cái sợ từ mặc cảm tội lỗi. Hội nghị Trung ương 6 CSVN không lấy được
quyết định gì mà Xã hội đòi hỏi bởi lẽ chính những cá nhân đến họp mang mặc cảm
tội lỗi giống nhau và không dám quyết định trừng phạt người khác. ĐỘC TÀI của
CSVN trong giai đoạn này chỉ là cái phản ứng của những con người mang mặc cảm tội
lỗi và lo sợ mất những gì đã cướp giật được. Bài giảng thuyết mới đây của Trần
Đăng Thanh , khi nói về Sổ hữu, cho thấy mối lo sợ mất đi những lợi lộc vật chất
của mỗi đảng viên. ĐỘC TÀI trong giai đoạn này của CSVN là phản ứng của những kẻ
tội lỗi sợ sệt. Họ kết án, bỏ tù bất cứ ai mà họ nghĩ rằng có thể khui ra những
bẩn thỉu của họ và làm cho họ mất đi những gì đã cướp giật được. Đây là thứ ĐỘC
TÀI đốn mạt nhất của một kẻ tội lỗi không còn biết đâu là phải trái lúc đưa ra
những biện pháp ĐỘC TÀI.
Khi tháo gỡ ĐỘC
TÀI, khi đối thoại hòa giải hòa hợp với ảo tưởng làm giảm ĐỘC TÀI, khi nhân
danh Nhân quyền để chống ĐỘC TÀI, phải biết rõ cái ĐỘC TÀI hiện nay của CSVN là
phản ứng điên loạn của một kẻ mang mặc cảm tội lỗi và sợ sệt mất đi những gì đã
cướp giật được.
Giáo sư Tiến sĩ
NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 27.12.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét