Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

ÔNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH GÓP Ý VỚI ĐẠI HỘI XII.

Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh. Nguồn ảnh internet

Max với tư tưởng rất tốt đẹp, rất nhân văn đã đề xướng ra chủ nghĩa cộng sản, thế giới đại đồng, mọi người làm hết khả năng, hưởng theo nhu cầu, sung sướng như nhau, không còn người bóc lột người, giai đoạn đầu là chủ nghĩa xã hội, làm theo năng lực, hưởng theo kết quả.

Xét ra, thì “xã hội cộng sản, thế giới đại đồng” chỉ là ảo tưởng, nghìn năm nữa cũng không thành hiện thực. Còn Chủ nghĩa xã hội do kìm hãm sản xuất đã phá sản đồng loạt ở Đông Âu và Liên Xô. (Tất nhiên có cả nguyên nhân sinh hoạt xa hoa, độc đoán của những người lãnh đạo)

Nước ta còn tiếc nuối gì mà vẫn giữ tên nước và theo đuổi chủ nghĩa xã hội. Chúng ta đương vận động cộng đồng thế giới công nhận kinh tế nước ta là nền kinh tế thị trường còn gặp khó khăn, vậy mà chúng ta vẫn giữ cái đuôi “định hướng xã hội chủ nghĩa” thì khó được chấp nhận.

Thiết nghĩ chúng ta nên thôi xây dựng chủ nghĩa xã hội mà nên xây dựng nền kinh tế dân tộc dân chủ nhằm thực hiện “dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ, văn minh” là tốt đẹp lắm rồi. Ở TQ từ khi Đặng Tiểu Bình nói: Mèo trắng, mèo đen mèo nào bắt được chuột là mèo tốt” thì họ đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội Max-Lenin, rẽ sang con đường khác rồi. Tuy họ vẫn nói xây dựng chủ nghĩa xã hội đặc sắc TQ nhưng thật ra họ đương xây dựng một kiểu Nhà nước “phúc lợi xã hội” thôi. Đã không có xã hội cộng sản thì từ là Đảng Cộng sản toàn trị hiện nay nên đổi thành Đảng Lao động Việt Nam dân chủ. Đồng thời cũng trở lại tên nước “Việt Nam dân chủ cộng hòa".

Từ trước đến nay, mỗi Đại hội Đảng đều có sự lựa chọn sắp xếp ban lãnh đạo và người chủ trì. Vài thập kỷ lại đây, người chủ trì không phải là người có tài năng nên đất nước không vươn lên được.

Đảng Lao động Việt Nam dân chủ cần trọng dụng nhân tài, sâu sát lắng nghe ý kiến của dân, của những nhân sĩ trí thức tâm huyết, của các chuyên gia thứ thiệt, phát huy tinh thần độc lập tự chủ, tự lực, tự cường, thoát ra khỏi sự lệ thuộc nước láng giềng, học hỏi kinh nghiệm và tranh thủ sự giúp đỡ của bè bạn bốn phương để đưa đất nước phát triển.

Rất mong Đại hội có sự đổi mới mạnh mẽ tư duy.

N.T.V

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Trương Vĩnh Ký và những nỗ lực phổ biến chữ quốc ngữ cuối thế kỷ XIX

Trong suốt cuối thế kỷ XVI và nửa đầu thế kỷ XIX, chữ quốc chỉ được dùng trong mục đích truyền giáo. Đây là loại kí tự dùng chữ cái La tinh để ghi lại tiếng nói của người Việt. Công trình này lần lượt được các nhà truyền giáo dòng Tên khởi nguồn và hoàn thiện, từ Gaspard d’Amaral và Antonio Barbosa, hai giáo sĩ dòng Tên người Bồ Đào Nha, cho tới Alexandre de Rhodes (cha Đắc Lộ) hay Pigneaux de Béhaine (cha Bá Đa Lộc), người Pháp.

Khi mới đặt chân tới Tourane (Đà Nẵng) vào năm 1624, cha Đắc Lộ đã không khỏi ngạc nhiên khi nghe người bản địa, đặc biệt là phụ nữ, nói như “chim hót” và đã từng nghĩ không thể nào học được tiếng nói này. Sau này, chính ông là người đã hệ thống hóa và phổ biến loại chữ viết La tinh, vừa dễ học vừa nhanh hơn so với chữ Hán và chữ Nôm. Tuy nhiên, chữ quốc ngữ được hoàn thiện như ngày nay là nhờ vào công sức của cha Bá Đa Lộc trong khoảng cuối thế kỷ XVIII-đầu thế kỷ XIX.
Sau khi chiếm được Sài Gòn và bắt đầu công cuộc khai thác, chữ quốc ngữ trở thành công cụ hữu ích cho chính sách đô hộ. Chính quyền Pháp muốn sử dụng loại chữ viết này để cắt hẳn mọi liên hệ giữa người dân Nam Kỳ, giờ đây nằm dưới sự cai trị của người Pháp, với nền văn minh Trung Hoa, tiếp theo là phổ biến học thuật Pháp và đồng hoá dân bản địa.
Trong thư văn đề ngày 15/01/1866 gởi cho thống đốc Sài Gòn, giám đốc nội vụ Paulin Vial có viết : « Từ những ngày đầu người ta (Pháp) đã hiểu rằng chữ Hán còn là một ngăn trở giữa chúng ta và người bản xứ ; sự giáo dục bằng thứ chữ tượng hình khó hiểu làm chúng ta rơi tuột hoàn toàn ; lối viết này chỉ tổ khó cho việc truyền đạt đến dân chúng những điều tạp sự cần thiết có liên quan tới khung cảnh của nền cai trị mới cũng như cho việc thương mại... Chúng ta bắt buộc phải theo truyền thống nền giáo dục riêng của chúng ta ; đó là cách duy nhất khiến chúng ta có thể gần gũi người An Nam thuộc địa hơn, ghi vào tâm não họ những manh mối của nền văn minh Âu châu đồng thời cô lập họ khỏi ảnh hưởng đối nghịch của các lân quốc của chúng ta ».

Thành phố Hồ Chí Minh sẽ không để xảy ra chuyện đốn hạ cây xanh



Thành phố Hồ Chí Minh không để xảy ra chuyện đốn hạ cây xanh bừa bãi là khẳng định của ông Võ Văn Luận, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh tại buổi họp báo định kỳ quý 1/2015, tổ chức ngày 27/3.

Theo ông Võ Văn Luận, cây xanh là một bộ phận không thể tách rời của đô thị, bảo vệ môi trường cũng như tạo diện mạo thành phố. Hiện nay trên địa bàn còn rất ít cây xanh nên chủ trương của lãnh đạo thành phố là tăng mật độ bao phủ cây xanh và đưa chỉ tiêu này vào nội dung của đại hội Đảng bộ thành phố trong các nhiệm kỳ.

Mỗi cây xanh trồng ngoài đường đều được quản lý rất chặt, việc chặt cây phải theo quy trình chặt chẽ, được cân nhắc kỹ lưỡng. Theo đó, Giám đốc Sở Giao thông Vận tải (quản lý mảng cây xanh, hạ tầng giao thông) trực tiếp làm việc với Hội Liên hiệp Khoa học kỹ thuật thành phố (thông qua Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố) để lấy ý kiến chuyên môn từ các chuyên gia; sau đó trình lên Thường trực Ủy ban nhân dân để trình Hội đồng nhân dân thông qua. 

Thậm chí có những dự án, các đơn vị thiết kế ban đầu đề xuất đốn hạ, di dời hàng trăm cây nhưng đã bị Thường trực Ủy ban nhân dân và Thành ủy bác bỏ.

Để hạn chế thấp nhất việc đốn hạ số lượng lớn cây xanh, nhiều dự án đã buộc phải đổi hướng, làm cầu giữa đường. Còn diện cây xanh bị gãy đổ, sâu mục thì nhất thiết phải chặt nhưng cũng phải có phương án cụ thể.

Theo số liệu của Sở Giao thông Vận tải, hiện Sở đang quản lý trên 262ha công viên, mảng xanh công cộng và gần 124.000 cây xanh. Năm 2014, thành phố đã trồng mới hơn 6.000 cây xanh và đặt ra chỉ tiêu trồng mới khoảng 5.000 cây, tăng thêm khoảng 28ha diện tích mảng xanh trong năm 2015./.

Theo http://www.vietnamplus.vn/thanh-pho-ho-chi-minh-se-khong-de-xay-ra-chuyen-don-ha-cay-xanh/314473.vnp

Bài đăng phổ biến